Chinh phục đỉnh Chư Yang Sin – 2442m cùng những bạn hướng đạo sinh

Nếu tỉnh Kon Tum có núi Ngọc Linh, Đà Lạt có núi LangBian thì chắc chắn đỉnh Chư Yang Sin của Đắk Lắk là một trong những dãy núi cao nhất và hùng vĩ nhất mà người dân nơi đây lấy làm tự hào vì nó. Đỉnh cao nhất của dãy là 2.442m (so với mực nước biển) Chư Yang Sin đầy hoang dã và hấp dẫn nằm gọn trong điện tích Vườn quốc gia Chư Yang Sin. Đỉnh núi Chư Yang Sin đang ẩn mình trong mây mờ nhiệt đới, trong như một bức tường thành oai hùng đang sừng sững chờ đợi bạn chinh phục.

Nếu tỉnh Kon Tum có núi Ngọc Linh, Đà Lạt có núi LangBian thì chắc chắn đỉnh Chư Yang Sin của Đắk Lắk là một trong những dãy núi cao nhất và hùng vĩ nhất mà người dân nơi đây lấy làm tự hào vì nó. Đỉnh cao nhất của dãy là 2.442m (so với mực nước biển) Chư Yang Sin đầy hoang dã và hấp dẫn nằm gọn trong điện tích Vườn quốc gia Chư Yang Sin. Đỉnh núi Chư Yang Sin đang ẩn mình trong mây mờ nhiệt đới, trong như một bức tường thành oai hùng đang sừng sững chờ đợi bạn chinh phục.

Tôi không phải là người thường xuyên đi leo núi và trở thành một lữ khách như niềm đam mê của rất nhiều bạn bè, thế nhưng thỉnh thoảng tôi rất muốn thử thách những gì phía bên ngoài kia mà qua những câu chuyện mà những lữ khách kể lại khiến cho trong thâm tâm tôi luôn muốn trải nghiệm những điều gì đó mới mẻ trong cuộc sống và thiên nhiên tươi đẹp của đất nước này. Đúng là chỉ có đi mới hiểu được đất nước và con người này tươi đẹp đến dường nào.

Đoàn chúng tôi lên xe khách tại TP Hồ Chí Minh đi Đắk Lắk từ đêm hôm thứ năm để có thể đến được bến xe từ sáng sớm. Đồ đạc được mọi người chuẩn bị rất kỹ lưỡng từ thức ăn cho đến thuốc chống vắt hay những phụ kiện che nắng và băng cứu thương cũng như thuốc thang dành cho buổi leo núi 3 ngày 2 đêm này. Mỗi một người đều có một nhiệm vụ được phân công từ trước, lều trại và nước dự trữ để cả đoàn có thể chinh phục đỉnh Chư Yang Sin mà vẫn giữ được sức khỏe tốt nhất.

Rạng sáng ngày thứ 6, cả đoàn đến được với Đắk Lắk và ăn sáng để chờ xe của mấy anh kiểm lâm đến đón. Do Chư Yang Sin là một dãy núi rừng hoang sơ và hiểm trở nên những đoàn leo núi ở đây đều phải có các anh kiểm lâm đi kèm dẫn dắt. Nếu lỡ không may mà bạn bị lạc trong rừng thì đó là một điều thật tệ. Chúng tôi chỉ dừng chân ở chân núi – nơi mà các anh kiểm lâm đóng những chốt gác để có thể gửi lại 1 bộ đồ sạch sẽ phòng khi leo núi xuống thì vẫn có một bộ đồ sạch sẽ để mặc trên đường về nhà. Tất cả mọi người đều chuẩn bị xem còn thiếu đồ nghề gì hay không, cùng với việc phân chia lại xem ai mang được những đồ gì kèm theo. Bởi vì trong đoàn không phải ai cũng có sức lực mạnh và dẻo dai, mỗi người có thể giúp nhau một chút thế thì chúng tôi mới có thể hoàn toàn chinh phục được đỉnh núi hùng vĩ này.

Sau khi thuốc chống vắt đã được bôi khắp người, công tác chuẩn bị và khởi động cho nóng người đã kỹ càng, đoàn chúng tôi làm một kiểu hình lưu niệm dưới chân núi với những khuôn mặt đầy háo hức và khát khao được chinh phục đỉnh núi 2442m này.

Để chỉnh phục được đỉnh Chư Yang Sin, chúng tôi sẽ phải chia làm hai chặng đường, ngày đầu tiên chúng tôi sẽ dừng chân tại độ cao 1700m để cắm trại, nấu bữa tối và nghỉ ngơi. Đây là một đoạn đường dài và không có nhiều dốc cao, thế nên bạn chỉ cần có sức bền bỉ là bạn có thể đi được hết đoạn đường này. Chư Yang Sin cũng được nhà nước đầu tư một con đường bằng bê tông khá dài để các bạn có thể đi bộ mà không lo bị trơn trượt. Thế nhưng do mưa lũ nên cũng có nhiều đoạn đường đã bị xói lở khiến cho việc di chuyển cũng khá là khó khăn. Nếu bạn không có sức để đi quá xa thì cũng đừng lo, mấy anh kiểm lâm có thể dùng xe máy để chở bạn đi giúp một quãng đường tầm 10km đến với độ cao 750m để dừng lại cho bạn tiếp tục chinh phục cung đường rừng núi này. Thế nhưng sẽ thật đáng tiếc nếu bạn chạy xe máy mà bỏ qua những con suối chảy róc rách bên đường, tiếng chim hót đâu đó quanh đây và những gì mà thiên nhiên tươi đẹp đang phô bày ra trước mắt bạn.

Nếu bạn không phải là một người chăm thể dục, con đường ngoằn nghèo lúc lên lúc xuống cùng cái nắng sớm ban ngày sẽ khiến bạn mất nước rất nhiều. Thế nên điều bạn nên nhớ là hãy thật tiết kiệm nước cho hành trình, còn nếu bạn không ngại thì hoàn toàn có thể múc nước suối để uống dọc đường đi. Nước suối ở đây được chảy ra từ các khe núi nên rất sạch và trong vắt. Đi qua những con đường nhỏ, suối trong vắt khiến bạn chỉ muốn bỏ hết đồ xuống và trầm mình xuống những con suối này.

Đoạn đường đầu tiên chinh phục độ cao 1700m cũng không phải là khó, thế nên cả đoàn đi cũng chậm rãi, vừa chụp hình lưu niệm, vừa cười đùa dưới ánh nắng vàng chiếu xuyên qua những tán lá thật đẹp. Điều may mắn cho chuyến đi sớm này là nắng đẹp và bạn không gặp phải một con vắt nào, thật là may mắn. Thế nhưng để lên được đến độ cao 1700m, sau khi đã nghỉ trưa lại điểm dừng chân thì bạn còn phải leo qua một con dốc thẳng đứng với độ dốc cũng tầm 60-70 độ thì mới có thể đến được điểm cắm trại.

Mấy anh kiểm lâm nói rằng:

Đây là con dốc được du khách đi đặt cho một cái tên rất hay, đó là Dốc Chửi Thề

Quả thật là mọi người chỉ muốn chửi thề khi đi qua đoạn dốc này. Vừa đi được đoạn đường lên dốc xuống dốc rõ xa thế mà phải tiếp tục leo thêm một con dốc kinh dị như vậy thì thật là khó khăn. Mấy anh kiểm lâm đi cùng lúc nào cũng nói: “Sắp đến rồi em!” Thế những leo mãi vẫn chẳng thấy điểm dừng đâu. Thật là mệt. Cũng may là mình cũng chăm chạy bộ mỗi sáng nên mọi thứ cũng không đến nỗi. Lời khuyên chân thành nếu bạn muốn chỉnh phục đỉnh núi này thì hãy chăm chạy bộ mỗi sáng một chút.

Thế nhưng leo được qua con dốc Chửi Thề thì cảnh thác nước đổ xuống từ vách đá một cách hùng vĩ sẽ khiến bạn trở nên mê mẩn hơn với con dốc này. Phần lớn lớp đất phía dưới là cát sỏi nên đôi giày bạn sử dụng để leo cũng phải bám tốt để tránh bị trơn trượt. Qua con dốc, chúng tôi dựng trại ở ngay cạnh một con suối. Đây chính là nơi để chúng tôi dựng lều trại, nhóm lửa trại và tắm rửa sau mội quãng đường dài băng qua những con đường mòn và những dốc núi thẳng đứng. Thật tuyệt!

Việc dựng trại diễn ra một cách nhanh chóng, nếu ai có nhu cầu tắm rửa thì có thể phi ngay xuống suối. Thế nhưng cẩn thận với nước suối nhé, lạnh như băng, nếu bạn muốn xuống tắm thì phải dần dần làm quen với nước, để cơ thể quen với cái lạnh của nước rồi mới có thể trầm mình xuống dòng suối được. Giá như nó là suối nước nóng thì có phải tuyệt vời không? Bữa ăn tối nay của chúng tôi gồm có mấy con gà nướng, một nồi canh rau rừng mà trên đường đi mấy anh kiểm lâm đã chăm chút hái. Nồi cơm cũng được nấu trên bếp củi hồng ấm áp. Cả đoàn chúng tôi quây quần bên bếp lửa và chờ đợi buổi đêm buông xuống. Dưới bếp lửa hồng, những món ăn dân dã, những ly rượu nhạt được chia nhau uống để cho ấm bụng, xua tan đi cơn gió lạnh đang gào thét buổi đêm.

Cả đoàn ai ai cũng đã mệt sau ngày leo núi đầu tiên, vì vậy ở nơi không có điện và không có sóng điện thoại này mọi người đều muốn chui vào lều và cuộn tròn vào trong chiếc túi ngủ ấm áp. Điều mà các bạn thực sự cần cho những đêm lạnh buốt giữa rừng núi này là một chiếc túi ngủ ấm áp. Có vài bạn không chuẩn bị kỹ túi ngủ đã không thể chịu nổi cái lạnh giá giữa đêm. Bạn cùng trại với mình bị tụt nhiệt độ thân thể vì cơn lạnh, cuối cùng mình phải cho bạn ấy mượn cái túi ngủ của mình để tạm thời giữ vững hơi ấm của thân thể. Vì vậy, nếu bạn muốn ngủ đêm ở độ cao 1700m này thì túi ngủ là một dụng cụ cực kỳ cần thiết đấy nhé.

Mặc dù đêm tối lạnh giá và nghe thấy tiếng gió thổi nấc lên từng cơn, thế những đêm đầu tiên giữa rừng núi cũng qua đi một cách êm thấm. Đêm hôm trước hơi mưa nên sáng ra bầu trời cũng hơi âm u và xác định là ngày thứ hai cũng sẽ có mưa nhỏ. Cung đường ngày thứ hai để chinh phục đỉnh Chư Yang Sin thì một phần là leo những con dốc giống như con dốc Chửi Thề, sau đó thì cả đoàn sẽ phải băng qua những đoạn đường rừng mới có thể lên được đến đỉnh. Ngày thứ hai leo có vẻ đỡ vất vả hơn do đồ đạc đã được cất bớt ở khu dựng trại, đường rừng mát mẻ và có nhiều chỗ để bấu víu hơn nên cả đoàn đi phăng phăng.

Chúng tôi lên được tới đỉnh 2442m của Chư Yang Sin một cách nhanh chóng sau một chặng đường rừng với tiếng chim hót líu lo cũng như ngắm những bông hoa lan rừng đang nở một cách tuyệt đẹp. Tiếc là những giống lan này đều ưa nhiệt độ lạnh và độ ẩm cao nên không thể mang về nhà trồng được. Cả đoàn dừng lại trên đỉnh 2442m và chụp hình lưu niệm cũng cột mốc, mọi người mang đồ ăn ra để ăn trưa lấy sức để quay người trở lại với khu vực cắm trại. Sau hai buổi leo đã mệt phờ, điều tuyệt vời nhất đấy là ngâm đôi chân của mình vào dòng suối lạnh như băng. Đôi chân mệt mỏi trở nên có sức sống hơn rất nhiều để có thể chuẩn bị bữa tối ngày thứ hai. Nồi cơm nóng hổi, nồi thịt xào thơm phức và nồi canh rau dại quá tuyệt vời để mọi người có thể nói cười với nhau một cách thật thỏa mãn.

Tối ngày cuối cùng thì lại là một đêm đầy giông bão, mưa gió rít kinh khủng và tôi chỉ sợ cái lều của mình không trống đỡ nổi mà bay mất. Cả đêm trằn trọc không ngủ được, nước mưa chảy xuống chỗ trũng ở phía dưới lều làm cho nền đất càng trở nên lạnh lẽo hơn. Mặc dù nền đã được trải một lớp cách nhiệt, thế nhưng vẫn là lạnh khủng khiếp. Thế nhưng trải qua một đêm như thế mới biết được thiên nhiên khắc nghiệt như thế nào. Ngày xưa chiến tranh đánh nhau, mấy anh bộ đội cũng thật nhiều lòng can đảm và dũng cảm.

Sáng sớm ngày cuối cùng trên đỉnh Chư Yang Sin, tỉnh dậy sau một đêm mưa to gió lớn, ngoài trời mưa vẫn lất phất và phải nói là bữa ăn sáng ngày hôm đó cũng cực chẳng đã bởi vì nhóm lửa mãi mới lên được do củi bị ướt. Thế nhưng tất cả đoàn đều lo được cho mình một bữa sáng ngon lành với mỳ tôm và bắt đầu chuyến hành trình quay ngược xuống chân núi.

Kết thúc chuyến đi, cả đoàn ai cũng cảm thấy mệt mỏi nhưng trong tâm trí lại rất vui vẻ. Có thể đỉnh Chư Yang Sin là một đỉnh khó để chinh phục cho những ai ít tập thể thao, thế nhưng trong cuộc sống hay công việc cũng có nhiều những lúc khó khăn như vậy, bạn chỉ cần chuẩn bị tâm thế để vượt qua chúng thì cuộc sống sẽ trở nên viên mãn hơn.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *